Đặng Trần Côn là danh sỹ đời Lý Tông, không rõ năm sinh năm mất. Quê ở xã Nhân Mục, gọi là làng Mọc, huyện Thanh Trì, tỉnh Hà Đông (nay thuộc phường Nhân Chính - quận Thanh Xuân và phường Trung Văn - quận Nam Từ Liêm, Thủ đô Hà Nội).
Ông thông minh, hiếu học, gặp lúc Chúa Trịnh đang cấm nhân dân Thăng Long không được để đèn sáng hoặc đốt lửa ban đêm nên ông đào hầm dưới đất đốt đèn để học.
Ông thi đỗ Hương Cống, rồi làm tri huyện Thanh Oai (Hà Đông) sau thăng “Chiến khánh ngự sử đài” không bao lâu thì mất.
Ông là tác giả khúc “Chinh phụ ngâm” lừng danh. Tương truyền ông làm thơ khá nhiều, lúc còn trẻ còn đưa cho nữ sĩ Đoàn Thị Điểm xem, bị chê là dở, ông cố gắng dồi mài, ít lâu sau sáng tác khúc ngâm chinh phụ khiến Đoàn Thị Điểm phải phục rồi phiên dịch ra quốc âm. Tác phẩm của ông đều bằng chữ Hán, ngoài bản “Chinh phụ ngâm” còn nhiều bài thơ phú khác, như "Tiêu Tương Bát Cảnh", "Trương Hàn Tư Thuần Lư", "Trương Lương Bố Y", "Khấu Môn Thanh",...